Từ ngàn xưa, hoa sen đã hiện diện sâu đậm trong đời sống tinh thần, tín ngưỡng và nghệ thuật của người Việt. Không chỉ là quốc hoa, sen còn được xem như một biểu tượng thiêng liêng – đại diện cho sự thuần khiết, giác ngộ và an nhiên, vượt lên khỏi mọi phiền não, vấy bẩn của trần gian. Chính vì thế, khi được đưa vào dòng sản phẩm tâm linh như bộ tiểu quách Liên Tâm, hình tượng hoa sen càng trở nên sâu sắc và ý nghĩa hơn bao giờ hết.
Hoa sen là loài hoa “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”, tự thân đã chứa đựng một triết lý sống thanh cao, thuần tịnh. Đối với văn hóa Phật giáo, sen là nơi đức Phật ngồi thiền, là biểu tượng của sự giác ngộ, thanh lọc tâm hồn. Trong văn hóa dân gian Việt, hình ảnh hoa sen gắn liền với sự trong sạch, hiếu thuận và phẩm chất thanh cao – những đức tính mà con người hướng đến khi hành xử với tổ tiên và người đã khuất.
Bộ tiểu quách Liên Tâm lấy hoa sen làm họa tiết trung tâm, không chỉ mang tính trang trí, mà còn là sự hiện thân của niềm tin tâm linh. Những cánh sen vẽ tay hay chạm nổi trên thân quách – lúc đang nở, khi khép nhẹ – tượng trưng cho từng giai đoạn của kiếp người: sinh – lão – bệnh – tử – tái sinh. Đó không chỉ là vòng đời, mà còn là sự nối dài của đạo lý, của tình thân và ký ức.
Mỗi chiếc tiểu quách như một đóa sen lặng lẽ giữa cõi thiêng, nâng đỡ linh hồn người đã khuất trở về với cội nguồn trong sự thanh thản và vẹn tròn. Bằng việc lựa chọn hình tượng sen làm chủ đạo, bộ Liên Tâm không chỉ ghi dấu tinh hoa văn hóa dân tộc, mà còn gửi gắm một lời cầu nguyện cho sự bình an vĩnh hằng.